Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

10 y tuong kinh doanh hay 2013 kỳ dị

Sau chót, cô nghĩ đến việc thiết kế đồng hồ báo thức gắn hai bánh xe có xác xuất chạy trốn, bắt chủ nhân phải vùng dậy khỏi giường đuổi theo quân địch đồng hồ họ muốn tắt chuông. Cuối cùng, cô nghĩ đến việc thiết kế đồng hồ báo thức gắn hai bánh xe có xác xuất chạy trốn, ép chủ nhân phải vùng dậy khỏi giường đuổi theo quân địch đồng hồ họ muốn tắt chuông. White biết giả sinh viên tự tay chế ra, y tuong kinh doanh nho cho sinh vien lóe lên đầu Jonah White anh thuyết phục sinh viên y khoa hiệp tác làm ra hàng loạt răng giả khó coi.
1. Kính mắt cho chó Doggles Kính mắt cho chó là ý tưởng của Roni Di Lullo , cô gái trẻ người Mỹ có nuôi một con chó. Vào một ngày năm 1997 khi đang ngồi trong công viên tắm nắng cùng chó cưng , cô nảy ra ý nghĩ: "Tại sao mình có kính mắt để đeo chống nắng mà chú chó kia lại không có". Nghĩ là làm , Di Lullo dốc tiền kiệm ước ra thuê thiết kế một cặp kính vừa vặn với "khuôn mặt" của các chú khuyển. Từ đó , chiếc kính dành cho chó mang tên Doggles sinh ra , có hiệu quả trông coi mắt khỏi rác rưởi và tia UV. Sau khi thành công với ý tưởng này , Di Lullo tiến lên làm ra hàng loạt sản phẩm dành cho vật nuôi khác như ba lô , áo phao và đồ chơi dành cho mèo. Công ti do cô thành lập hiện có doanh số khoảng 3 triệu USD mỗi năm. 2. Đồng hồ biết chạy Clocky Là một người mê ngủ , Gauri Nanda cảm thấy khó rất dậy vào buổi sáng do cô thường tắt chuông đồng hồ và ngủ tiếp. Sau chót , cô nghĩ đến việc thiết kế một chiếc đồng hồ báo thức gắn hai bánh xe có xác xuất chạy trốn , bắt chủ nhân phải vùng dậy khỏi giường đuổi theo quân địch đồng hồ nếu họ muốn tắt chuông. Sau khi tốt nghiệp Học viện MIT , Nanda đã xin tài trợ từ gia đình và biến ý tưởng kia thành sản phẩm thương nghiệp. Hiện nay , có hàng nghìn chiếc đồng hồ biết chạy mang tên Clocky được bán ra tại 45 quốc gia , mang lại doanh số 10 triệu USD mỗi năm. 3. Răng giả Billy Bob Teeth Bộ răng này là một ý tưởng khá kỳ quặc , dành cho những ai muốn trêu chòng người khác. Vào một ngày năm 1994 , Jonah White nhìn thấy một sinh viên y khoa mang bộ răng rất xấu xí đang làm trò cười cho Quần chúng. Tinh quái hỏi chuyện , White mới biết bộ răng đó là giả do sinh viên kia tự tay chế ra. ý tưởng kinh doanh hay 2013 lập tức lóe lên trong đầu Jonah White và anh đã thuyết phục sinh viên y khoa hiệp tác làm ra hàng loạt bộ răng giả có hình thức khó coi. Thời khắc bắt đầu kinh dinh , White sống cùng bác mẹ trong một căn phòng nhỏ. Tuy nhiên hiện nay , nhờ vào doanh số hàng năm lên đến 50 triệu USD của công ti , anh đã chuyến đến một căn nhà to tốt hơn nhiều. 4. Dao nĩa trong một Knork Sản phẩm dao kiêm nĩa này là một ý tưởng hay dành cho những ai phát mệt vì phải dùng cả hai tay khi ăn uống. Đây là sản phẩm do Mike Miller nghĩ ra khi anh này mới học lớp 8. Một lần khi đang chật vật ăn pizza bằng nĩa , Miller nhìn thấy người bán hàng cắt bánh bằng chiếc dao chuyên dụng và thầm nghĩ sẽ rất dễ dàng nếu có chiếc dao - nĩa trong một. Tuy nhiên , mãi đến khi Miller vào đại học năm 2001 , anh mới có hoàn cảnh biến ý tưởng thành hiện thực bằng khoản đầu tư 10.000 USD vay từ ông nội. Chỉ vài năm sau khi thành lập công ti làm ra Knork , sản phẩm của Miller đã tràn ngập khắp các siêu thị. Năm 2011 , doanh số của công ti này đạt gần 2 triệu USD. 5. Ảnh chúc hạ SENDaBALL trước đây người ta quen gửi thiệp chúc hạ đến bằng hữu mỗi khi có dịp , còn nay họ có khả năng gửi ... một quả bóng cũng với tác phong na ná. Đây là ý tưởng của Michele Sipolt Kapustka , nảy ra khi cô nhìn thấy một quả bóng trong siêu thị. Cô quyết định ghi lên quả bóng và gửi nó cho một người bạn vừa sinh con. Trong vài năm tiếp theo , Kapustka và chị gái mình vẫn tiếp tục gửi bóng kèm lời chúc cho người nhà và bằng hữu. Tặng đến một ngày , một người trai tráng nhìn thấy cô đang gửi bóng trong bưu điện , hỏi liệu cô có khả năng gửi cho ông một quả. Đó là lúc hai chị em quyết định thương nghiệp hóa ý tưởng vào năm 2003. Tặng đến nay , lao vụ gửi bóng chúc hạ SENDaBALL của họ có doanh số một triệu USD mỗi năm. 6. Máy tự cạo tóc HeadBlade Ý tưởng về chiếc máy tự cắt tóc đến với Todd Greene sau khi anh này cảm thật có nhiều trở ngại hoặc thiếu thốn mỗi khi tự mình cạo tóc trên đầu. Từ thời gian này , vào năm 1998 , anh thiết kế một chiếc máy có khả năng cầm vừa vặn trong tay , đồng thời có bánh xe để chuyển di trên đầu một cách dễ dàng. Sau khi đê mê sản phẩm tự chế , Greene quyết định vay bợ tiền tài người nhà để thành lập công ti làm ra hàng loạt máy tự cắt tóc. Anh tìm một nhà làm ra , nhà thiết kế website và tự học thương nghiệp điện tử và marketing. Sản phẩm này mau chóng lôi cuốn được sự chú ý của dư luận , thậm chí còn được tập san Time xếp vào danh sách những thiết kế hay nhất năm 2000. Hiện nay , sản phẩm hiện diện ở gần 20.000 cửa hàng mậu dịch khắp nước Mỹ , mang lại doanh số 7 đến 10 triệu USD một năm. 7. Xương gà gặp dịp tốt Sau bữa tiệc lễ Tạ ơn , các nước phương Tây có truyền thống hai người cùng nhau bẻ gãy chiếc xương quai xanh của con gà Tây vừa ăn xong để mong thoả ước của họ thành hiện thực. Tuy nhiên , xương quai xanh chỉ có một cái trong khi ai cũng muốn ước. Từ thời gian này , Ken Ahroni đã nảy ra ý tưởng làm ra hàng loạt chiếc xương quai xanh giả làm bằng nhựa để Quần chúng cùng nhau bẻ trong lễ Tạ ơn. Tuy chỉ là một sản phẩm giản đơn , nhưng hiện nay sản phẩm trên đã hiện diện tại 800 cửa hàng mậu dịch tại Mỹ , mang lai doanh số cộng tất cả lại 4 triệu USD kể từ khi sinh ra năm 2004 đến nay. 8. Búp bê có hình thức khó coi Uglydoll Không chỉ là câu chuyện kinh dinh , Uglydoll còn liên quan đến một câu chuyện tình văn hoa xuyên vùng biên. Năm 1996 , cô sinh viên người Hàn Quốc Sun-Min Kim đã gặp và yêu chàng trai David Horvath tại trường Thiết kế Parsons , Mỹ. Vài năm sau , mỗi người một ngả khi Kim phải về Hàn Quốc , tuy nhiên họ vẫn viết thư cho nhau đều đặn. Một lần , khi viết thư cho người tình , chàng trẻ trai Horvath đã vẽ một nhân vật hoạt hình màu cam mang tên Wage , và Kim đã gửi lại chàng trai một búp bê mang hình Wage do cô tự khâu lấy. Khi Horvath mang con búp bê đến một cửa hàng mậu dịch đồ lưu niệm ở Los Angeles , chủ cửa hàng mậu dịch đã đề nghị anh mang đến thêm để họ bán. Vài tháng sau , từ Hàn Quốc Kim đã gửi sang một lô búp bê do cô tự khâu và đều bán hết nhẵn. Kể từ đó , Kim và người tình đã thành lập công ti của riêng họ , mang tên Pretty Ugly chuyên làm ra búp bê có hình thức khó coi. Tuy "xấu" nhưng sản phẩm này mang lại doanh số 100 triệu USD kể từ khi sinh ra đến nay. 9. Geese Police Năm 1986 , khi David Marcks làm việc tại một sân golf ở Greenwich , bang Connecticut , hàng ngày anh phải "chiến đấu" với 600 con ngỗng Canada lang thang tìm cách sinh sống trong lĩnh vực. Cố gắng bằng nhiều cách nhưng anh vẫn chẳng thể nào đuổi chúng đi , cho đến khi Marcks nảy ra ý tưởng huấn luyện một chú chó chuyên đi đuổi ngỗng. Nghe tin này , các sân golf bên cạnh cũng nhờ anh mang chó sang giúp. Lời nhờ vả ngày một nhiều , cuối cùng David Marcks quyết định thôi việc ở sân golf và đi mở công ti riêng mang tên "Cảnh sát đuổi ngỗng". Hiện công ti của anh có 38 chú chó , với doanh số 2 , 8 triệu USD một năm. "Ai mà ngờ được tôi có xác xuất kiếm hàng triệu USD chỉ bằng việc chơi với mấy con chó" , anh khôi hài nói. 10. FitDeck Đây là cỗ bài được thiết kế để buộc những người tham gia phải tập thể dục giữ dáng , bao gồm 50 phong thái tập. Ý tưởng về trò chơi nảy ra trong đầu Phil Black sau khi anh chứng kiến một ván bài kết thúc bằng cuộc thi vật nhau. Tuy có ý tưởng tốt , Black không có hoàn cảnh biến nó thành hiện thực ngay. Thay vào đó , anh còn tham gia một khóa học kinh dinh , rồi xin vào Goldman Sachs làm việc. Sáu tháng sau , Phil Black thấy nghề nghiệp làm công không phù hợp với mình và quyết định bỏ việc ra kinh dinh riêng. Anh dùng tuốt tiền kiệm ước thành lập công ti Navy SEAL , chuyên làm ra bài FitDeck. Bây giờ , công ti anh làm ra ra 37 cỗ bài , phục vụ người ốm các bài tập khác nhau. Black cho biết cho đến nay , công ti đã bán được hàng trăm ngàn sản phẩm , đem về vài triệu đôla Mỹ. 10 nữ tỷ phú giàu nhất châu Âu thanh bình ( Theo CNBC ) . Kính mắt cho chó là ý tưởng của Roni Di Lullo , cô gái trẻ người Mỹ có nuôi một con chó. Vào một ngày năm 1997 khi đang ngồi trong công viên tắm nắng cùng chó cưng , cô nảy ra ý nghĩ: "Tại sao mình có kính mắt để đeo chống nắng mà chú chó kia lại không có". Nghĩ là làm , Di Lullo dốc tiền kiệm ước ra thuê thiết kế một cặp kính vừa vặn với "khuôn mặt" của các chú khuyển. Từ đó , chiếc kính dành cho chó mang tên Doggles sinh ra , có hiệu quả bảo vệ mắt khỏi cáu ghét và tia UV. Sau khi thành công với ý tưởng này , Di Lullo tiến lên làm ra hàng loạt sản phẩm dành cho vật nuôi khác như ba lô , áo phao và đồ chơi dành cho mèo. Công ti do cô thành lập hiện có doanh số khoảng 3 triệu USD mỗi năm. Là một người mê ngủ , Gauri Nanda cảm thấy khó rất dậy vào buổi sáng do cô thường tắt chuông đồng hồ và ngủ tiếp. Cuối cùng , cô nghĩ đến việc thiết kế một chiếc đồng hồ báo thức gắn hai bánh xe có xác xuất chạy trốn , ép chủ nhân phải vùng dậy khỏi giường đuổi theo quân địch đồng hồ nếu họ muốn tắt chuông. Sau khi tốt nghiệp Học viện MIT , Nanda đã xin tài trợ từ gia đình và biến ý tưởng kia thành sản phẩm thương nghiệp. Bây giờ , có hàng nghìn chiếc đồng hồ biết chạy mang tên Clocky được bán ra tại 45 quốc gia , mang lại doanh số 10 triệu USD mỗi năm. Bộ răng này là một ý tưởng khá kỳ quặc , dành cho những ai muốn trêu chòng người khác. Vào một ngày năm 1994 , Jonah White nhìn thấy một sinh viên y khoa mang bộ răng rất xấu xí đang làm trò cười cho mọi người. Tò mò hỏi chuyện , White mới biết bộ răng đó là giả do sinh viên kia tự tay chế ra. y tuong kinh doanh nho cho sinh vien lập tức lóe lên trong đầu Jonah White và anh đã thuyết phục sinh viên y khoa hiệp tác làm ra hàng loạt bộ răng giả có vẻ ngoài khó coi. Thời khắc bắt đầu kinh dinh , White sống cùng bố mẹ trong một căn phòng nhỏ. Tuy nhiên bây giờ , nhờ vào doanh số hàng năm lên đến 50 triệu USD của công ti , anh đã chuyến đến một căn nhà to đẹp hơn nhiều. Sản phẩm dao kiêm nĩa này là một ý tưởng hay dành cho những ai phát mệt vì phải dùng cả hai tay khi ăn uống. Đây là sản phẩm do Mike Miller nghĩ ra khi anh này mới học lớp 8. Một lần khi đang chật vật ăn pizza bằng nĩa , Miller nhìn thấy người bán hàng cắt bánh bằng chiếc dao chuyên dụng và thầm nghĩ sẽ rất dễ dàng nếu có chiếc dao - nĩa trong một. Tuy nhiên , mãi đến khi Miller vào đại học năm 2001 , anh mới có hoàn cảnh biến ý tưởng thành hiện thực bằng khoản đầu tư 10.000 USD vay từ ông nội. Chỉ vài năm sau khi thành lập công ti làm ra Knork , sản phẩm của Miller đã tràn trề khắp các siêu thị. Năm 2011 , doanh số của công ti này đạt gần 2 triệu USD. Dĩ vãng người ta quen gửi thiệp chúc hạ đến bè bạn mỗi khi có dịp , còn nay họ có xác xuất gửi ... một quả bóng cũng với tác phong na ná. Đây là ý tưởng của Michele Sipolt Kapustka , nảy ra khi cô nhìn thấy một quả bóng trong siêu thị. Cô quyết định ghi lời chúc mừng lên quả bóng và gửi nó cho một người bạn vừa sinh con. Trong vài năm tiếp theo , Kapustka và chị gái mình vẫn tiếp kiến gửi bóng kèm lời chúc cho người nhà và bè bạn. Giúp đỡ tiền của đến một ngày , một người đàn ông nhìn thấy cô đang gửi bóng trong bưu điện , hỏi liệu cô có xác xuất gửi cho ông một quả. Đó là lúc hai chị em quyết định thương nghiệp hóa ý tưởng vào năm 2003. Giúp đỡ tiền của đến nay , service gửi bóng chúc hạ SENDaBALL của họ có doanh số một triệu USD mỗi năm. Ý tưởng về chiếc máy tự hớt tóc đến với Todd Greene sau khi anh này cảm thật có nhiều trở ngại hoặc thiếu thốn mỗi khi tự mình cạo tóc trên đầu. "một năm do đó nó sẽ bị lãng quên" , vào năm 1998 , anh thiết kế một chiếc máy có xác xuất cầm vừa vặn trong tay , đồng thời có bánh xe để chuyển di trên đầu một cách dễ dàng. Sau khi mê mệt sản phẩm tự chế , Greene quyết định vay bợ tiền tài người nhà để thành lập công ti làm ra hàng loạt máy tự hớt tóc. Anh tìm một nhà làm ra , nhà thiết kế website và tự học thương nghiệp điện tử và marketing. Sản phẩm này nhanh chóng thu hút được sự chú ý của dư luận , thậm chí còn được tập san Time xếp vào danh sách những thiết kế hay nhất năm 2000. Bây giờ , sản phẩm hiện diện ở gần 20.000 cửa hàng mậu dịch khắp nước Mỹ , mang lại doanh số 7 đến 10 triệu USD một năm. Sau bữa tiệc lễ Tạ ơn , các nước phương Tây có truyền thống hai người cùng nhau bẻ gãy chiếc xương quai xanh của con gà Tây vừa ăn xong để mong thoả ước của họ thành hiện thực. Tuy nhiên , xương quai xanh chỉ có một cái trong khi ai cũng muốn ước. "một năm do đó nó sẽ bị lãng quên" , Ken Ahroni đã nảy ra ý tưởng làm ra hàng loạt chiếc xương quai xanh giả làm bằng nhựa để mọi người cùng nhau bẻ trong lễ Tạ ơn. Tuy chỉ là một sản phẩm giản đơn , nhưng bây giờ sản phẩm trên đã hiện diện tại 800 cửa hàng mậu dịch tại Mỹ , mang lai doanh số cộng tất cả lại 4 triệu USD kể từ khi sinh ra năm 2004 đến nay. Không chỉ là câu chuyện kinh dinh , Uglydoll còn liên tưởng đến một câu chuyện tình lãng mạn xuyên biên giới. Năm 1996 , cô sinh viên người Hàn Quốc Sun-Min Kim đã gặp và yêu chàng trai David Horvath tại trường Thiết kế Parsons , Mỹ. Vài năm sau , mỗi người một ngả khi Kim phải về Hàn Quốc , tuy nhiên họ vẫn viết thư cho nhau đều đặn. Một lần , khi viết thư cho ý trung nhân , chàng trẻ trai Horvath đã vẽ một nhân vật hoạt hình màu cam mang tên Wage , và Kim đã gửi lại chàng trai một búp bê mang hình Wage do cô tự khâu lấy. Khi Horvath mang con búp bê đến một cửa hàng mậu dịch đồ lưu niệm ở Los Angeles , chủ cửa hàng mậu dịch đã request anh mang đến thêm để họ bán. Vài tháng sau , từ Hàn Quốc Kim đã gửi sang một lô búp bê do cô tự khâu và đều bán hết nhẵn. Kể từ đó , Kim và ý trung nhân đã thành lập công ti của riêng họ , mang tên Pretty Ugly chuyên làm ra búp bê có vẻ ngoài khó coi. Tuy "xấu" nhưng sản phẩm này mang lại doanh số 100 triệu USD kể từ khi sinh ra đến nay. Năm 1986 , khi David Marcks làm việc tại một sân golf ở Greenwich , bang Connecticut , hàng ngày anh phải "chiến đấu" với 600 con ngỗng Canada lang thang tìm cách sinh sống trong chuye. Cố gắng bằng nhiều cách nhưng anh vẫn chẳng thể nào đuổi chúng đi , cho đến khi Marcks nảy ra ý tưởng huấn luyện một chú chó chuyên đi đuổi ngỗng. Nghe tin này , các sân golf bên cạnh cũng nhờ anh mang chó sang giúp. Lời nhờ vả ngày một nhiều , lần chót David Marcks quyết định thôi việc ở sân golf và đi mở công ty riêng mang tên "Cảnh sát đuổi ngỗng". Hiện công ty của anh có 38 chú chó , với doanh thu 2 , 8 triệu USD một năm. "Ai mà ngờ được tôi có thể kiếm hàng triệu USD chỉ bằng việc chơi với mấy con chó" , anh hài hước nói. Đây là cỗ bài được thiết kế để buộc những người dự khán phải tập thể dục giữ dáng , bao gồm 50 tư thế tập. Ý tưởng về trò chơi nảy ra trong đầu Phil Black sau khi anh chứng kiến một ván bài chấm dứt bằng cuộc thi đấu vật. Tuy cố ý tưởng tốt , Black không có điều kiện biến nó thành hiện thực ngay. Thay vào đó , anh còn dự khán một khóa học kinh doanh , rồi xin vào Goldman Sachs làm việc. Sáu tháng sau , Phil Black thấy công việc làm thuê không thích hợp với mình và quyết định bỏ việc ra kinh doanh riêng. Anh dùng tất tiền tiết kiệm thành lập công ty Navy SEAL , chuyên sản xuất bài FitDeck. Ngày nay , công ty anh sản xuất ra 37 cỗ bài , phục vụ các bài tập khác nhau. Black cho biết cho đến nay , công ty đã bán được hàng trăm nghìn sản phẩm , đem về vài triệu đôla Mỹ. 10 nữ tỷ phú giàu nhất châu Âu .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét